和 hé 胡 hú 子 zǐ 文 wén 游 yóu 山 shān 寺 sì 值 zhí 雨 yǔ - - 刘 liú 安 ān 上 shàng
偷 tōu 闲 xián 出 chū 城 chéng 府 fǔ , , 聊 liáo 以 yǐ 洗 xǐ 尘 chén 心 xīn 。 。
自 zì 得 dé 林 lín 泉 quán 趣 qù , , 何 hé 妨 fáng 雨 yǔ 雾 wù 深 shēn 。 。
野 yě 亭 tíng 连 lián 竹 zhú 色 sè , , 古 gǔ 寺 sì 想 xiǎng 潮 cháo 音 yīn 。 。
幸 xìng 接 jiē 高 gāo 人 rén 论 lùn , , 清 qīng 风 fēng 满 mǎn 素 sù 襟 jīn 。 。
和胡子文游山寺值雨。宋代。刘安上。偷闲出城府,聊以洗尘心。 自得林泉趣,何妨雨雾深。 野亭连竹色,古寺想潮音。 幸接高人论,清风满素襟。