杨 yáng 子 zǐ 寺 sì 送 sòng 彦 yàn 猷 yóu 阁 gé 老 lǎo 去 qù 年 nián 四 sì 月 yuè 某 mǒu 别 bié 彦 yàn 猷 yóu 于 yú 京 jīng 师 shī 到 dào 今 jīn 适 shì 期 qī 年 nián 矣 yǐ - - 刘 liú 敞 chǎng
一 yī 年 nián 再 zài 远 yuǎn 别 bié , , 尘 chén 世 shì 令 lìng 人 rén 嗟 jiē 。 。
况 kuàng 复 fù 江 jiāng 湖 hú 永 yǒng , , 空 kōng 惊 jīng 鬓 bìn 发 fà 华 huá 。 。
青 qīng 山 shān 浮 fú 海 hǎi 上 shàng , , 远 yuǎn 水 shuǐ 即 jí 天 tiān 涯 yá 。 。
出 chū 处 chù 俱 jù 萍 píng 泛 fàn , , 悬 xuán 知 zhī 后 hòu 会 huì 赊 shē 。 。
杨子寺送彦猷阁老去年四月某别彦猷于京师到今适期年矣。宋代。刘敞。一年再远别,尘世令人嗟。 况复江湖永,空惊鬓发华。 青山浮海上,远水即天涯。 出处俱萍泛,悬知后会赊。