过 guò 中 zhōng 京 jīng 走 zǒu 马 mǎ 上 shàng 平 píng 安 ān 奏 zòu 状 zhuàng - - 刘 liú 敞 chǎng
载 zài 驱 qū 冬 dōng 岁 suì 极 jí 河 hé 源 yuán , , 状 zhuàng 奏 zòu 今 jīn 朝 zhāo 款 kuǎn 帝 dì 阍 hūn 。 。
目 mù 断 duàn 白 bái 云 yún 浮 fú 魏 wèi 阙 quē , , 心 xīn 先 xiān 飞 fēi 骑 qí 向 xiàng 中 zhōng 原 yuán 。 。
揣 chuǎi 摩 mó 讵 jù 试 shì 衡 héng 人 rén 术 shù , , 感 gǎn 激 jī 空 kōng 衔 xián 国 guó 士 shì 恩 ēn 。 。
犹 yóu 使 shǐ 匈 xiōng 奴 nú 戴 dài 黄 huáng 屋 wū , , 南 nán 归 guī 惭 cán 吊 diào 陆 lù 公 gōng 魂 hún 。 。
过中京走马上平安奏状。宋代。刘敞。载驱冬岁极河源,状奏今朝款帝阍。 目断白云浮魏阙,心先飞骑向中原。 揣摩讵试衡人术,感激空衔国士恩。 犹使匈奴戴黄屋,南归惭吊陆公魂。