吊 diào 贾 jiǎ 岛 dǎo - - 李 lǐ 克 kè 恭 gōng
一 yī 一 yī 玄 xuán 微 wēi 缥 piāo 缈 miǎo 成 chéng , , 尽 jǐn 吟 yín 方 fāng 便 biàn 爽 shuǎng 神 shén 情 qíng 。 。
宣 xuān 宗 zōng 谪 zhé 去 qù 为 wèi 闲 xián 事 shì , , 韩 hán 愈 yù 知 zhī 来 lái 已 yǐ 振 zhèn 名 míng 。 。
海 hǎi 底 dǐ 也 yě 应 yīng 搜 sōu 得 dé 净 jìng , , 月 yuè 轮 lún 常 cháng 被 bèi 玩 wán 教 jiào 倾 qīng 。 。
如 rú 何 hé 未 wèi 隔 gé 四 sì 十 shí 载 zài , , 不 bù 遇 yù 论 lùn 量 liàng 向 xiàng 此 cǐ 生 shēng 。 。
吊贾岛。唐代。李克恭。一一玄微缥缈成,尽吟方便爽神情。 宣宗谪去为闲事,韩愈知来已振名。 海底也应搜得净,月轮常被玩教倾。 如何未隔四十载,不遇论量向此生。