次 cì 韵 yùn 李 lǐ 圣 shèng 和 hé 寒 hán 食 shí 郊 jiāo 居 jū 二 èr 首 shǒu - - 刘 liú 挚 zhì
林 lín 梢 shāo 黄 huáng 绿 lǜ 野 yě 禽 qín 鸣 míng , , 泱 yāng 漭 mǎng 春 chūn 阳 yáng 泛 fàn 地 dì 平 píng 。 。
禁 jìn 火 huǒ 人 rén 家 jiā 甘 gān 冷 lěng 淡 dàn , , 浴 yù 蚕 cán 天 tiān 气 qì 趁 chèn 清 qīng 明 míng 。 。
谁 shuí 将 jiāng 马 mǎ 络 luò 寻 xún 春 chūn 去 qù , , 独 dú 佩 pèi 诗 shī 囊 náng 傍 bàng 水 shuǐ 行 xíng 。 。
稚 zhì 女 nǚ 弄 nòng 花 huā 田 tián 叟 sǒu 醉 zuì , , 笑 xiào 歌 gē 真 zhēn 是 shì 太 tài 平 píng 声 shēng 。 。
次韵李圣和寒食郊居二首。宋代。刘挚。林梢黄绿野禽鸣,泱漭春阳泛地平。 禁火人家甘冷淡,浴蚕天气趁清明。 谁将马络寻春去,独佩诗囊傍水行。 稚女弄花田叟醉,笑歌真是太平声。