酬 chóu 晁 cháo 美 měi 叔 shū - - 刘 liú 攽 bān
此 cǐ 身 shēn 敢 gǎn 与 yǔ 世 shì 峥 zhēng 嵘 róng , , 秃 tū 发 fā 衰 shuāi 颜 yán 太 tài 丑 chǒu 生 shēng 。 。
长 zhǎng 愧 kuì 使 shǐ 君 jūn 心 xīn 匪 fěi 石 shí , , 每 měi 因 yīn 佳 jiā 句 jù 赠 zèng 连 lián 城 chéng 。 。
病 bìng 来 lái 筋 jīn 力 lì 惟 wéi 求 qiú 卧 wò , , 老 lǎo 去 qù 文 wén 章 zhāng 不 bù 近 jìn 名 míng 。 。
酒 jiǔ 量 liàng 消 xiāo 除 chú 百 bǎi 无 wú 一 yī , , 未 wèi 尝 cháng 酣 hān 畅 chàng 若 ruò 为 wéi 酲 chéng 。 。
酬晁美叔。宋代。刘攽。此身敢与世峥嵘,秃发衰颜太丑生。 长愧使君心匪石,每因佳句赠连城。 病来筋力惟求卧,老去文章不近名。 酒量消除百无一,未尝酣畅若为酲。