新 xīn 晴 qíng ( ( 其 qí 一 yī ) ) - - 刘 liú 攽 bān
青 qīng 苔 tái 满 mǎn 地 dì 初 chū 晴 qíng 后 hòu , , 绿 lǜ 树 shù 无 wú 人 rén 昼 zhòu 梦 mèng 馀 yú 。 。
唯 wéi 有 yǒu 南 nán 风 fēng 旧 jiù 相 xiāng 熟 shú , , 径 jìng 开 kāi 门 mén 户 hù 又 yòu 翻 fān 书 shū 。 。
新晴(其一)。宋代。刘攽。青苔满地初晴后,绿树无人昼梦馀。 唯有南风旧相熟,径开门户又翻书。