春 chūn 葺 qì 所 suǒ 居 jū - - 刘 liú 攽 bān
贫 pín 贱 jiàn 智 zhì 不 bù 远 yuǎn , , 终 zhōng 年 nián 谋 móu 一 yī 身 shēn 。 。
北 běi 堂 táng 甫 fǔ 成 chéng 冬 dōng , , 西 xī 轩 xuān 已 yǐ 送 sòng 春 chūn 。 。
开 kāi 窗 chuāng 纳 nà 清 qīng 风 fēng , , 扫 sǎo 地 dì 祛 qū 凝 níng 尘 chén 。 。
今 jīn 是 shì 觉 jué 昨 zuó 非 fēi , , 会 huì 意 yì 成 chéng 日 rì 新 xīn 。 。
一 yī 悟 wù 蓬 péng 荜 bì 兴 xìng , , 寄 jì 言 yán 当 dāng 世 shì 人 rén 。 。
时 shí 事 shì 亦 yì 寒 hán 暑 shǔ , , 无 wú 为 wéi 迷 mí 旧 jiù 津 jīn 。 。
春葺所居。宋代。刘攽。贫贱智不远,终年谋一身。 北堂甫成冬,西轩已送春。 开窗纳清风,扫地祛凝尘。 今是觉昨非,会意成日新。 一悟蓬荜兴,寄言当世人。 时事亦寒暑,无为迷旧津。