寄 jì 题 tí 正 zhèng 卿 qīng 通 tōng 判 pàn 可 kě 高 gāo 亭 tíng - - 楼 lóu 钥 yào
樟 zhāng 坡 pō 直 zhí 上 shàng 可 kě 高 gāo 亭 tíng , , 未 wèi 见 jiàn 高 gāo 亭 tíng 只 zhī 见 jiàn 名 míng 。 。
想 xiǎng 像 xiàng 岂 qǐ 能 néng 胜 shèng 一 yī 览 lǎn , , 登 dēng 高 gāo 安 ān 得 dé 快 kuài 双 shuāng 明 míng 。 。
大 dà 龙 lóng 湫 qiū 下 xià 听 tīng 雷 léi 吼 hǒu , , 白 bái 石 shí 岩 yán 头 tóu 看 kàn 日 rì 生 shēng 。 。
咫 zhǐ 尺 chǐ 好 hǎo 山 shān 随 suí 杖 zhàng 屦 jù , , 自 zì 应 yīng 老 lǎo 笔 bǐ 擅 shàn 诗 shī 声 shēng 。 。
寄题正卿通判可高亭。宋代。楼钥。樟坡直上可高亭,未见高亭只见名。 想像岂能胜一览,登高安得快双明。 大龙湫下听雷吼,白石岩头看日生。 咫尺好山随杖屦,自应老笔擅诗声。