和 hé 友 yǒu 人 rén 榴 liú 花 huā - - 欧 ōu 阳 yáng 澈 chè
薰 xūn 风 fēng 吹 chuī 绽 zhàn 绛 jiàng 香 xiāng 囊 náng , , 碧 bì 玉 yù 丛 cóng 中 zhōng 巧 qiǎo 剪 jiǎn 装 zhuāng 。 。
刚 gāng 对 duì 炎 yán 曦 xī 争 zhēng 灼 zhuó 烁 shuò , , 羞 xiū 同 tóng 凡 fán 卉 huì 竞 jìng 芬 fēn 芳 fāng 。 。
动 dòng 人 rén 来 lái 把 bǎ 骊 lí 珠 zhū 吐 tǔ , , 照 zhào 眼 yǎn 潜 qián 将 jiāng 蜀 shǔ 锦 jǐn 张 zhāng 。 。
诗 shī 思 sī 为 wèi 伊 yī 牵 qiān 引 yǐn 煞 shā , , 暗 àn 随 suí 蝴 hú 蝶 dié 梦 mèng 池 chí 塘 táng 。 。
和友人榴花。宋代。欧阳澈。薰风吹绽绛香囊,碧玉丛中巧剪装。 刚对炎曦争灼烁,羞同凡卉竞芬芳。 动人来把骊珠吐,照眼潜将蜀锦张。 诗思为伊牵引煞,暗随蝴蝶梦池塘。