李 lǐ 节 jié 推 tuī 乃 nǎi 祖 zǔ 衡 héng 岳 yuè 斋 zhāi 寿 shòu 诗 shī - - 王 wáng 立 lì 道 dào
衡 héng 南 nán 老 lǎo 人 rén 身 shēn 姓 xìng 李 lǐ , , 自 zì 说 shuō 前 qián 生 shēng 周 zhōu 柱 zhù 史 shǐ 。 。
采 cǎi 药 yào 长 zhǎng 登 dēng 紫 zǐ 盖 gài 巅 diān , , 结 jié 茅 máo 直 zhí 向 xiàng 融 róng 峰 fēng 里 lǐ 。 。
羽 yǔ 衣 yī 玉 yù 杖 zhàng 独 dú 翛 xiāo 然 rán , , 岩 yán 下 xià 时 shí 逢 féng 手 shǒu 一 yī 编 biān 。 。
长 cháng 生 shēng 久 jiǔ 已 yǐ 窥 kuī 真 zhēn 诀 jué , , 翻 fān 使 shǐ 灵 líng 椿 chūn 让 ràng 大 dà 年 nián 。 。
李节推乃祖衡岳斋寿诗。明代。王立道。衡南老人身姓李,自说前生周柱史。 采药长登紫盖巅,结茅直向融峰里。 羽衣玉杖独翛然,岩下时逢手一编。 长生久已窥真诀,翻使灵椿让大年。