寄 jì 良 liáng 臣 chén - - 欧 ōu 阳 yáng 澈 chè
耳 ěr 冷 lěng 清 qīng 谈 tán 倏 shū 半 bàn 年 nián , , 渴 kě 心 xīn 如 rú 忆 yì 岭 lǐng 头 tóu 泉 quán 。 。
自 zì 惭 cán 托 tuō 迹 jī 多 duō 南 nán 北 běi , , 无 wú 复 fù 从 cóng 游 yóu 学 xué 圣 shèng 贤 xián 。 。
莫 mò 谓 wèi 卑 bēi 飞 fēi 同 tóng 斥 chì 鴳 yàn , , 已 yǐ 全 quán 高 gāo 洁 jié 慕 mù 鸣 míng 蝉 chán 。 。
荒 huāng 凉 liáng 不 bù 厌 yàn 幽 yōu 居 jū 趣 qù , , 假 jiǎ 道 dào 何 hé 妨 fáng 试 shì 着 zhe 鞭 biān 。 。
寄良臣。宋代。欧阳澈。耳冷清谈倏半年,渴心如忆岭头泉。 自惭托迹多南北,无复从游学圣贤。 莫谓卑飞同斥鴳,已全高洁慕鸣蝉。 荒凉不厌幽居趣,假道何妨试着鞭。