登 dēng 江 jiāng 华 huá 寒 hán 亭 tíng - - 乐 lè 雷 léi 发 fā
到 dào 此 cǐ 脚 jiǎo 跟 gēn 酸 suān , , 千 qiān 峰 fēng 迥 jiǒng 不 bù 看 kàn 。 。
年 nián 深 shēn 碑 bēi 字 zì 浅 qiǎn , , 日 rì 薄 báo 树 shù 阴 yīn 寒 hán 。 。
石 shí 罅 xià 巢 cháo 蜂 fēng 乳 rǔ , , 篱 lí 根 gēn 堕 duò 鸟 niǎo 残 cán 。 。
爱 ài 吟 yín 还 hái 畏 wèi 崄 xiǎn , , 不 bù 敢 gǎn 倚 yǐ 栏 lán 干 gàn 。 。
登江华寒亭。宋代。乐雷发。到此脚跟酸,千峰迥不看。 年深碑字浅,日薄树阴寒。 石罅巢蜂乳,篱根堕鸟残。 爱吟还畏崄,不敢倚栏干。