戏 xì 郭 guō 功 gōng 甫 fǔ - - 潘 pān 兴 xìng 嗣 sì
休 xiū 恨 hèn 古 gǔ 人 rén 不 bú 见 jiàn 我 wǒ , , 犹 yóu 喜 xǐ 江 jiāng 东 dōng 独 dú 有 yǒu 卿 qīng 。 。
尽 jǐn 怪 guài 阿 ā 戎 róng 从 cóng 幼 yòu 异 yì , , 人 rén 疑 yí 太 tài 白 bái 是 shì 前 qián 生 shēng 。 。
云 yún 间 jiān 鸾 luán 凤 fèng 人 rén 间 jiān 现 xiàn , , 天 tiān 上 shàng 麒 qí 麟 lín 地 dì 上 shàng 行 xíng 。 。
诗 shī 律 lǜ 暮 mù 年 nián 谁 shuí 可 kě 敌 dí , , 笔 bǐ 头 tóu 谈 tán 笑 xiào 扫 sǎo 千 qiān 兵 bīng 。 。
戏郭功甫。宋代。潘兴嗣。休恨古人不见我,犹喜江东独有卿。 尽怪阿戎从幼异,人疑太白是前生。 云间鸾凤人间现,天上麒麟地上行。 诗律暮年谁可敌,笔头谈笑扫千兵。