菊 jú 秋 qiū 晓 xiǎo 枕 zhěn 偶 ǒu 成 chéng - - 卫 wèi 宗 zōng 武 wǔ
希 xī 年 nián 七 qī 十 shí 又 yòu 加 jiā 零 líng , , 渐 jiàn 脱 tuō 尘 chén 缘 yuán 万 wàn 事 shì 轻 qīng 。 。
冉 rǎn 冉 rǎn 壮 zhuàng 心 xīn 随 suí 岁 suì 减 jiǎn , , 萧 xiāo 萧 xiāo 衰 shuāi 鬓 bìn 与 yǔ 霜 shuāng 明 míng 。 。
愁 chóu 倾 qīng 白 bái 堕 duò 嫌 xián 无 wú 量 liàng , , 老 lǎo 对 duì 黄 huáng 花 huā 更 gèng 有 yǒu 情 qíng 。 。
欲 yù 写 xiě 秋 qiū 容 róng 到 dào 寥 liáo 廓 kuò , , 却 què 惭 cán 健 jiàn 笔 bǐ 欠 qiàn 纵 zòng 横 héng 。 。
菊秋晓枕偶成。宋代。卫宗武。希年七十又加零,渐脱尘缘万事轻。 冉冉壮心随岁减,萧萧衰鬓与霜明。 愁倾白堕嫌无量,老对黄花更有情。 欲写秋容到寥廓,却惭健笔欠纵横。