晚 wǎn 晴 qíng 欲 yù 适 shì 西 xī 村 cūn 不 bù 果 guǒ - - 黎 lí 廷 tíng 瑞 ruì
雨 yǔ 歇 xiē 无 wú 馀 yú 春 chūn , , 草 cǎo 木 mù 忽 hū 而 ér 长 zhǎng 。 。
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 旷 kuàng 野 yě , , 千 qiān 里 lǐ 绿 lǜ 莽 mǎng 莽 mǎng 。 。
夕 xī 阳 yáng 澹 dàn 微 wēi 明 míng , , 命 mìng 策 cè 赴 fù 幽 yōu 赏 shǎng 。 。
徘 pái 徊 huái 石 shí 上 shàng 坐 zuò , , 郁 yù 郁 yù 念 niàn 畴 chóu 曩 nǎng 。 。
子 zǐ 规 guī 叫 jiào 重 zhòng 云 yún , , 意 yì 散 sàn 不 bù 复 fù 往 wǎng 。 。
晚晴欲适西村不果。宋代。黎廷瑞。雨歇无馀春,草木忽而长。 东风吹旷野,千里绿莽莽。 夕阳澹微明,命策赴幽赏。 徘徊石上坐,郁郁念畴曩。 子规叫重云,意散不复往。