归 guī 休 xiū 亭 tíng - - 诸 zhū 葛 gě 赓 gēng
小 xiǎo 筑 zhù 危 wēi 亭 tíng 聚 jù 石 shí 淙 cóng , , 清 qīng 溪 xī 环 huán 绕 rào 不 bù 通 tōng 江 jiāng 。 。
栽 zāi 成 chéng 傲 ào 骨 gǔ 梅 méi 千 qiān 树 shù , , 呼 hū 出 chū 栖 qī 云 yún 鹤 hè 一 yī 双 shuāng 。 。
垂 chuí 钓 diào 艇 tǐng 乘 chéng 新 xīn 涨 zhǎng 水 shuǐ , , 摊 tān 书 shū 光 guāng 借 jiè 夕 xī 阳 yáng 窗 chuāng 。 。
勋 xūn 名 míng 事 shì 事 shì 皆 jiē 堪 kān 避 bì , , 只 zhǐ 有 yǒu 诗 shī 情 qíng 未 wèi 肯 kěn 降 jiàng 。 。
归休亭。宋代。诸葛赓。小筑危亭聚石淙,清溪环绕不通江。 栽成傲骨梅千树,呼出栖云鹤一双。 垂钓艇乘新涨水,摊书光借夕阳窗。 勋名事事皆堪避,只有诗情未肯降。