九 jiǔ 转 zhuàn 诗 shī 其 qí 三 sān - - 窦 dòu 真 zhēn 君 jūn
转 zhuǎn 转 zhuǎn 穷 qióng 微 wēi 妙 miào , , 重 chóng 重 chóng 入 rù 杳 yǎo 冥 míng 。 。
由 yóu 将 jiāng 药 yào 砂 shā 体 tǐ , , 却 què 变 biàn 水 shuǐ 银 yín 形 xíng 。 。
气 qì 合 hé 秋 qiū 霜 shuāng 静 jìng , , 朱 zhū 光 guāng 夜 yè 落 luò 星 xīng 。 。
自 zì 然 rán 成 chéng 姹 chà 女 nǚ , , 何 hé 虑 lǜ 不 bù 通 tōng 灵 líng 。 。
九转诗 其三。唐代。窦真君。转转穷微妙,重重入杳冥。 由将药砂体,却变水银形。 气合秋霜静,朱光夜落星。 自然成姹女,何虑不通灵。