和 hé 烧 shāo 榾 gǔ 柮 duò 韵 yùn - - 萧 xiāo 立 lì 之 zhī
樵 qiáo 子 zǐ 归 guī 来 lái 赪 chēng 担 dān 肩 jiān , , 长 zhǎng 镵 chán 作 zuò 我 wǒ 地 dì 炉 lú 缘 yuán 。 。
深 shēn 山 shān 大 dà 泽 zé 蛰 zhé 蛇 shé 虺 huī , , 冷 lěng 窗 chuāng 冻 dòng 壁 bì 生 shēng 云 yún 烟 yān 。 。
暗 àn 室 shì 长 zhǎng 明 míng 天 tiān 不 bù 夜 yè , , 团 tuán 茶 chá 自 zì 煮 zhǔ 客 kè 堪 kān 延 yán 。 。
穷 qióng 吟 yín 自 zì 笑 xiào 成 chéng 寒 hán 色 sè , , 不 bú 到 dào 琉 liú 璃 lí 玳 dài 瑁 mào 边 biān 。 。
和烧榾柮韵。宋代。萧立之。樵子归来赪担肩,长镵作我地炉缘。 深山大泽蛰蛇虺,冷窗冻壁生云烟。 暗室长明天不夜,团茶自煮客堪延。 穷吟自笑成寒色,不到琉璃玳瑁边。