鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 和 hé 孙 sūn 子 zi 绍 shào 菊 jú 花 huā 词 cí - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
晴 qíng 日 rì 烘 hōng 帘 lián 暖 nuǎn 似 shì 春 chūn , , 菊 jú 回 huí 霜 shuāng 晕 yūn 浅 qiǎn 仍 réng 深 shēn 。 。 谁 shéi 知 zhī 此 cǐ 地 dì 栽 zāi 花 huā 手 shǒu , , 便 biàn 是 shì 当 dāng 时 shí 嗅 xiù 蕊 ruǐ 人 rén 。 。
秋 qiū 渺 miǎo 渺 miǎo , , 夜 yè 沈 shěn 沈 shěn , , 一 yī 声 shēng 清 qīng 唱 chàng 袅 niǎo 残 cán 音 yīn 。 。 娇 jiāo 痴 chī 应 yīng 挽 wǎn 香 xiāng 罗 luó 比 bǐ , , 六 liù 幅 fú 双 shuāng 裙 qún 染 rǎn 郁 yù 金 jīn 。 。
鹧鸪天 · 和孙子绍菊花词。宋代。周紫芝。晴日烘帘暖似春,菊回霜晕浅仍深。谁知此地栽花手,便是当时嗅蕊人。 秋渺渺,夜沈沈,一声清唱袅残音。娇痴应挽香罗比,六幅双裙染郁金。