观 guān 胡 hú 人 rén 吹 chuī 笛 dí - - 李 lǐ 白 bái
胡 hú 人 rén 吹 chuī 玉 yù 笛 dí , , 一 yī 半 bàn 是 shì 秦 qín 声 shēng 。 。
十 shí 月 yuè 吴 wú 山 shān 晓 xiǎo , , 梅 méi 花 huā 落 luò 敬 jìng 亭 tíng 。 。
愁 chóu 闻 wén 出 chū 塞 sài 曲 qū , , 泪 lèi 满 mǎn 逐 zhú 臣 chén 缨 yīng 。 。
却 què 望 wàng 长 cháng 安 ān 道 dào , , 空 kōng 怀 huái 恋 liàn 主 zhǔ 情 qíng 。 。
观胡人吹笛。唐代。李白。胡人吹玉笛,一半是秦声。 十月吴山晓,梅花落敬亭。 愁闻出塞曲,泪满逐臣缨。 却望长安道,空怀恋主情。