挽 wǎn 龙 lóng 梅 méi 癯 qú - - 萧 xiāo 立 lì 之 zhī
湖 hú 海 hǎi 青 qīng 灯 dēng 旧 jiù , , 山 shān 林 lín 白 bái 发 fà 长 zhǎng 。 。
进 jìn 书 shū 犹 yóu 秘 mì 府 fǔ , , 封 fēng 斧 fǔ 匆 cōng 崇 chóng 冈 gāng 。 。
文 wén 墨 mò 流 liú 千 qiān 古 gǔ , , 功 gōng 名 míng 付 fù 二 èr 郎 láng 。 。
长 cháng 年 nián 不 bù 忘 wàng 念 niàn , , 哀 āi 些 xiē 谩 mán 悲 bēi 凉 liáng 。 。
挽龙梅癯。宋代。萧立之。湖海青灯旧,山林白发长。 进书犹秘府,封斧匆崇冈。 文墨流千古,功名付二郎。 长年不忘念,哀些谩悲凉。