别 bié 匡 kuāng 山 shān - - 李 lǐ 白 bái
晓 xiǎo 峰 fēng 如 rú 画 huà 碧 bì 参 cēn 差 cī , , 藤 téng 影 yǐng 风 fēng 摇 yáo 拂 fú 槛 kǎn 垂 chuí 。 。
野 yě 径 jìng 来 lái 多 duō 将 jiāng 犬 quǎn 伴 bàn , , 人 rén 间 jiān 归 guī 晚 wǎn 带 dài 樵 qiáo 随 suí 。 。
看 kàn 云 yún 客 kè 倚 yǐ 啼 tí 猿 yuán 树 shù , , 洗 xǐ 钵 bō 僧 sēng 临 lín 失 shī 鹤 hè 池 chí 。 。
莫 mò 怪 guài 无 wú 心 xīn 恋 liàn 清 qīng 境 jìng , , 已 yǐ 将 jiāng 书 shū 剑 jiàn 许 xǔ 明 míng 时 shí 。 。
别匡山。唐代。李白。晓峰如画碧参差,藤影风摇拂槛垂。 野径来多将犬伴,人间归晚带樵随。 看云客倚啼猿树,洗钵僧临失鹤池。 莫怪无心恋清境,已将书剑许明时。