祈 qí 晴 qíng 车 chē 中 zhōng 望 wàng 安 ān 乐 lè 宫 gōng 故 gù 址 zhǐ - - 薛 xuē 季 jì 宣 xuān
罢 bà 休 xiū 祈 qí 雨 yǔ 又 yòu 祈 qí 晴 qíng , , 天 tiān 道 dào 难 nán 知 zhī 德 dé 好 hǎo 生 shēng 。 。
钟 zhōng 鼓 gǔ 铿 kēng 锵 qiāng 西 xī 佛 fó 寺 sì , , 草 cǎo 茅 máo 荒 huāng 秽 huì 古 gǔ 王 wáng 城 chéng 。 。
温 wēn 舆 yú 即 jí 就 jiù 凉 liáng 舆 yú 便 biàn , , 阴 yīn 气 qì 潜 qián 消 xiāo 暖 nuǎn 气 qì 盈 yíng 。 。
栖 qī 凤 fèng 未 wèi 堪 kān 云 yún 尚 shàng 密 mì , , 可 kě 人 rén 日 rì 脚 jiǎo 尚 shàng 微 wēi 明 míng 。 。
祈晴车中望安乐宫故址。宋代。薛季宣。罢休祈雨又祈晴,天道难知德好生。 钟鼓铿锵西佛寺,草茅荒秽古王城。 温舆即就凉舆便,阴气潜消暖气盈。 栖凤未堪云尚密,可人日脚尚微明。