展 zhǎn 江 jiāng 亭 tíng 看 kàn 海 hǎi 棠 táng 遇 yù 风 fēng - - 韩 hán 维 wéi
少 shǎo 陵 líng 昔 xī 日 rì 富 fù 辞 cí 华 huá , , 愁 chóu 见 jiàn 飘 piāo 零 líng 万 wàn 点 diǎn 花 huā 。 。
写 xiě 物 wù 高 gāo 才 cái 从 cóng 古 gǔ 少 shǎo , , 伤 shāng 春 chūn 情 qíng 绪 xù 此 cǐ 时 shí 加 jiā 。 。
恨 hèn 无 wú 巧 qiǎo 语 yǔ 谗 chán 风 fēng 伯 bó , , 直 zhí 欲 yù 狂 kuáng 图 tú 系 xì 雨 yǔ 车 chē 。 。
莫 mò 怪 guài 晚 wǎn 来 lái 觞 shāng 屡 lǚ 釂 jiào , , 白 bái 头 tóu 判 pàn 得 dé 醉 zuì 流 liú 霞 xiá 。 。
展江亭看海棠遇风。宋代。韩维。少陵昔日富辞华,愁见飘零万点花。 写物高才从古少,伤春情绪此时加。 恨无巧语谗风伯,直欲狂图系雨车。 莫怪晚来觞屡釂,白头判得醉流霞。