观 guān 安 ān 公 gōng 亭 tíng 戏 xì 呈 chéng 观 guān 文 wén 主 zhǔ 人 rén - - 韩 hán 维 wéi
十 shí 五 wǔ 年 nián 来 lái 此 cǐ 地 dì 行 xíng , , 白 bái 头 tóu 重 zhòng 到 dào 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。
寒 hán 梅 méi 未 wèi 放 fàng 黄 huáng 金 jīn 蕊 ruǐ , , 冰 bīng 绽 zhàn 初 chū 流 liú 碧 bì 玉 yù 声 shēng 。 。
憔 qiáo 悴 cuì 霜 shuāng 松 sōng 如 rú 有 yǒu 诉 sù , , 纷 fēn 披 pī 风 fēng 竹 zhú 似 shì 相 xiāng 迎 yíng 。 。
红 hóng 裙 qún 散 sàn 后 hòu 歌 gē 音 yīn 绝 jué , , 海 hǎi 鹤 hè 阶 jiē 前 qián 时 shí 一 yī 鸣 míng 。 。
观安公亭戏呈观文主人。宋代。韩维。十五年来此地行,白头重到不胜情。 寒梅未放黄金蕊,冰绽初流碧玉声。 憔悴霜松如有诉,纷披风竹似相迎。 红裙散后歌音绝,海鹤阶前时一鸣。