登 dēng 城 chéng 楼 lóu 呈 chéng 子 zǐ 华 huá - - 韩 hán 维 wéi
麦 mài 苗 miáo 黄 huáng 熟 shú 稻 dào 苗 miáo 青 qīng , , 饷 xiǎng 妇 fù 耘 yún 夫 fū 笑 xiào 语 yǔ 声 shēng 。 。
楼 lóu 上 shàng 清 qīng 风 fēng 帘 lián 箔 bó 静 jìng , , 田 tián 间 jiān 白 bái 水 shuǐ 鹭 lù 鸥 ōu 轻 qīng 。 。
展 zhǎn 亲 qīn 会 huì 集 jí 从 cóng 容 róng 乐 lè , , 娱 yú 老 lǎo 讴 ōu 吟 yín 放 fàng 旷 kuàng 情 qíng 。 。
羽 yǔ 孽 niè 渐 jiàn 消 xiāo 民 mín 食 shí 足 zú , , 更 gèng 无 wú 馀 yú 事 shì 计 jì 亏 kuī 成 chéng 。 。
登城楼呈子华。宋代。韩维。麦苗黄熟稻苗青,饷妇耘夫笑语声。 楼上清风帘箔静,田间白水鹭鸥轻。 展亲会集从容乐,娱老讴吟放旷情。 羽孽渐消民食足,更无馀事计亏成。