和 hé 子 zi 华 huá 兄 xiōng 闻 wén 布 bù 谷 gǔ 声 shēng 而 ér 莺 yīng 声 shēng 寂 jì 然 rán - - 韩 hán 维 wéi
杨 yáng 花 huā 飞 fēi 尽 jǐn 叶 yè 成 chéng 阴 yīn , , 坐 zuò 阅 yuè 啼 tí 禽 qín 百 bǎi 种 zhǒng 声 shēng 。 。
戴 dài 胜 shèng 催 cuī 耕 gēng 当 dàng 是 shì 月 yuè , , 杜 dù 鹃 juān 遗 yí 恨 hèn 岂 qǐ 今 jīn 生 shēng 。 。
及 jí 时 shí 燕 yàn 乐 lè 风 fēng 骚 sāo 急 jí , , 感 gǎn 物 wù 伤 shāng 嗟 jiē 老 lǎo 大 dà 情 qíng 。 。
自 zì 笑 xiào 拙 zhuō 艰 jiān 成 chéng 底 dǐ 事 shì , , 十 shí 年 nián 不 bù 听 tīng 上 shàng 林 lín 莺 yīng 。 。
和子华兄闻布谷声而莺声寂然。宋代。韩维。杨花飞尽叶成阴,坐阅啼禽百种声。 戴胜催耕当是月,杜鹃遗恨岂今生。 及时燕乐风骚急,感物伤嗟老大情。 自笑拙艰成底事,十年不听上林莺。