和 hé 周 zhōu 仲 zhòng 章 zhāng 出 chū 郊 jiāo - - 韩 hán 维 wéi
万 wàn 里 lǐ 青 qīng 天 tiān 洗 xǐ 曙 shǔ 霜 shuāng , , 秋 qiū 曦 xī 满 mǎn 眼 yǎn 对 duì 晴 qíng 光 guāng 。 。
扫 sǎo 残 cán 遗 yí 秉 bǐng 川 chuān 原 yuán 静 jìng , , 折 zhē 过 guò 寒 hán 花 huā 径 jìng 隧 suì 荒 huāng 。 。
偶 ǒu 入 rù 名 míng 园 yuán 逢 féng 漆 qī 吏 lì , , 远 yuǎn 寻 xún 香 xiāng 刹 shā 问 wèn 支 zhī 郎 láng 。 。
浮 fú 生 shēng 宠 chǒng 辱 rǔ 何 hé 须 xū 道 dào , , 幸 xìng 有 yǒu 田 tián 家 jiā 浊 zhuó 酒 jiǔ 尝 cháng 。 。
和周仲章出郊。宋代。韩维。万里青天洗曙霜,秋曦满眼对晴光。 扫残遗秉川原静,折过寒花径隧荒。 偶入名园逢漆吏,远寻香刹问支郎。 浮生宠辱何须道,幸有田家浊酒尝。