公 gōng 美 měi 侍 shì 郎 láng 赋 fù 诗 shī 见 jiàn 诒 yí 次 cì 韵 yùn 答 dá 谢 xiè - - 韩 hán 维 wéi
哭 kū 兄 xiōng 悲 bēi 友 yǒu 老 lǎo 来 lái 情 qíng , , 默 mò 默 mò 终 zhōng 朝 cháo 究 jiū 道 dào 精 jīng 。 。
双 shuāng 毂 gǔ 幸 xìng 回 huí 贤 xián 者 zhě 驾 jià , , 一 yī 觞 shāng 聊 liáo 展 zhǎn 故 gù 人 rén 诚 chéng 。 。
身 shēn 随 suí 风 fēng 力 lì 常 cháng 无 wú 住 zhù , , 辩 biàn 若 ruò 河 hé 源 yuán 每 měi 自 zì 倾 qīng 。 。
早 zǎo 晚 wǎn 东 dōng 城 chéng 见 jiàn 华 huá 屋 wū , , 与 yǔ 君 jūn 垂 chuí 白 bái 话 huà 无 wú 生 shēng 。 。
公美侍郎赋诗见诒次韵答谢。宋代。韩维。哭兄悲友老来情,默默终朝究道精。 双毂幸回贤者驾,一觞聊展故人诚。 身随风力常无住,辩若河源每自倾。 早晚东城见华屋,与君垂白话无生。