暮 mù 春 chūn 书 shū 事 shì 自 zì 和 hé - - 韩 hán 琦 qí
东 dōng 君 jūn 回 huí 辔 pèi 肯 kěn 流 liú 连 lián , , 诗 shī 入 rù 衰 shuāi 情 qíng 更 gēng 易 yì 缘 yuán 。 。
荷 hé 叶 yè 如 rú 钱 qián 生 shēng 水 shuǐ 面 miàn , , 杨 yáng 花 huā 飞 fēi 雪 xuě 满 mǎn 阶 jiē 前 qián 。 。
感 gǎn 时 shí 空 kōng 溅 jiàn 伤 shāng 春 chūn 泪 lèi , , 殢 tì 酒 jiǔ 思 sī 流 liú 见 jiàn 曲 qū 涎 xián 。 。
残 cán 景 jǐng 向 xiàng 人 rén 催 cuī 上 shàng 老 lǎo , , 似 shì 推 tuī 公 gōng 道 dào 不 bù 容 róng 权 quán 。 。
暮春书事自和。宋代。韩琦。东君回辔肯流连,诗入衰情更易缘。 荷叶如钱生水面,杨花飞雪满阶前。 感时空溅伤春泪,殢酒思流见曲涎。 残景向人催上老,似推公道不容权。