次 cì 范 fàn 元 yuán 长 cháng 韵 yùn 兼 jiān 简 jiǎn 郑 zhèng 有 yǒu 功 gōng 博 bó 士 shì - - 韩 hán 驹 jū
少 shào 年 nián 饶 ráo 舌 shé 类 lèi 丰 fēng 干 gàn , , 老 lǎo 似 shì 鸣 míng 蝉 chán 不 bù 耐 nài 寒 hán 。 。
无 wú 复 fù 酒 jiǔ 杯 bēi 同 tóng 设 shè 席 xí , , 几 jǐ 思 sī 斋 zhāi 钵 bō 共 gòng 开 kāi 单 dān 。 。
便 biàn 从 cóng 此 cǐ 去 qù 真 zhēn 差 chà 易 yì , , 未 wèi 有 yǒu 生 shēng 涯 yá 良 liáng 独 dú 难 nán 。 。
樗 chū 散 sàn 郑 zhèng 公 gōng 官 guān 益 yì 冷 lěng , , 雪 xuě 中 zhōng 何 hé 以 yǐ 继 jì 朝 cháo 餐 cān 。 。
次范元长韵兼简郑有功博士。宋代。韩驹。少年饶舌类丰干,老似鸣蝉不耐寒。 无复酒杯同设席,几思斋钵共开单。 便从此去真差易,未有生涯良独难。 樗散郑公官益冷,雪中何以继朝餐。