和 hé 者 zhě 既 jì 多 duō 花 huā 已 yǐ 成 chéng 实 shí 矣 yǐ 复 fù 作 zuò 一 yī 首 shǒu - - 韩 hán 驹 jū
人 rén 间 jiān 异 yì 物 wù 费 fèi 元 yuán 功 gōng , , 水 shuǐ 与 yǔ 银 yín 河 hé 一 yī 线 xiàn 通 tōng 。 。
谁 shuí 掷 zhì 两 liǎng 杯 bēi 浮 fú 浅 qiǎn 绿 lǜ , , 忽 hū 逢 féng 丫 yā 髻 jì 插 chā 残 cán 红 hóng 。 。
漫 màn 夸 kuā 造 zào 物 wù 偏 piān 江 jiāng 北 běi , , 疑 yí 有 yǒu 遗 yí 民 mín 聚 jù 海 hǎi 东 dōng 。 。
天 tiān 子 zǐ 不 bù 收 shōu 祥 xiáng 瑞 ruì 奏 zòu , , 坐 zuò 忧 yōu 芳 fāng 质 zhì 朽 xiǔ 泥 ní 中 zhōng 。 。
和者既多花已成实矣复作一首。宋代。韩驹。人间异物费元功,水与银河一线通。 谁掷两杯浮浅绿,忽逢丫髻插残红。 漫夸造物偏江北,疑有遗民聚海东。 天子不收祥瑞奏,坐忧芳质朽泥中。