次 cì 韵 yùn 薛 xuē 孟 mèng 二 èr 君 jūn 唱 chàng 和 hè - - 韩 hán 驹 jū
河 hé 东 dōng 有 yǒu 句 jù 不 bù 空 kōng 传 chuán , , 但 dàn 寄 jì 襄 xiāng 阳 yáng 孟 mèng 浩 hào 然 rán 。 。
多 duō 虑 lǜ 皆 jiē 能 néng 成 chéng 白 bái 发 fà , , 一 yī 尘 chén 莫 mò 遣 qiǎn 到 dào 丹 dān 田 tián 。 。
此 cǐ 身 shēn 彭 péng 泽 zé 杯 bēi 中 zhōng 老 lǎo , , 浮 fú 世 shì 邯 hán 郸 dān 枕 zhěn 上 shàng 眠 mián 。 。
常 cháng 恨 hèn 今 jīn 时 shí 无 wú 大 dà 雅 yá , , 看 kàn 君 jūn 发 fā 愤 fèn 补 bǔ 亡 wáng 篇 piān 。 。
次韵薛孟二君唱和。宋代。韩驹。河东有句不空传,但寄襄阳孟浩然。 多虑皆能成白发,一尘莫遣到丹田。 此身彭泽杯中老,浮世邯郸枕上眠。 常恨今时无大雅,看君发愤补亡篇。