重 zhòng 到 dào 惠 huì 山 shān - - 李 lǐ 绅 shēn
碧 bì 峰 fēng 依 yī 旧 jiù 松 sōng 筠 yún 老 lǎo , , 重 zhòng 得 dé 经 jīng 过 guò 已 yǐ 白 bái 头 tóu 。 。
俱 jù 是 shì 海 hǎi 天 tiān 黄 huáng 叶 yè 信 xìn , , 两 liǎng 逢 féng 霜 shuāng 节 jié 菊 jú 花 huā 秋 qiū 。 。
望 wàng 中 zhōng 白 bái 鹤 hè 怜 lián 归 guī 翼 yì , , 行 xíng 处 chǔ 青 qīng 苔 tái 恨 hèn 昔 xī 游 yóu 。 。
还 hái 向 xiàng 窗 chuāng 间 jiān 名 míng 姓 xìng 下 xià , , 数 shù 行 xíng 添 tiān 记 jì 别 bié 离 lí 愁 chóu 。 。
重到惠山。唐代。李绅。碧峰依旧松筠老,重得经过已白头。 俱是海天黄叶信,两逢霜节菊花秋。 望中白鹤怜归翼,行处青苔恨昔游。 还向窗间名姓下,数行添记别离愁。