建 jiàn 元 yuán 寺 sì - - 李 lǐ 绅 shēn
江 jiāng 城 chéng 物 wù 候 hòu 伤 shāng 心 xīn 地 dì , , 远 yuǎn 寺 sì 经 jīng 过 guò 禁 jìn 火 huǒ 辰 chén 。 。
芳 fāng 草 cǎo 垄 lǒng 边 biān 回 huí 首 shǒu 客 kè , , 野 yě 花 huā 丛 cóng 里 lǐ 断 duàn 肠 cháng 人 rén 。 。
紫 zǐ 荆 jīng 繁 fán 艳 yàn 空 kōng 门 mén 昼 zhòu , , 红 hóng 药 yào 深 shēn 开 kāi 古 gǔ 殿 diàn 春 chūn 。 。
叹 tàn 息 xī 光 guāng 阴 yīn 催 cuī 白 bái 发 fà , , 莫 mò 悲 bēi 风 fēng 月 yuè 独 dú 沾 zhān 巾 jīn 。 。
建元寺。唐代。李绅。江城物候伤心地,远寺经过禁火辰。 芳草垄边回首客,野花丛里断肠人。 紫荆繁艳空门昼,红药深开古殿春。 叹息光阴催白发,莫悲风月独沾巾。