纳 nà 凉 liáng 濠 háo 上 shàng - - 韩 hán 淲 biāo
夕 xī 阳 yáng 偏 piān 占 zhàn 绿 lǜ 荷 hé 风 fēng , , 夏 xià 气 qì 浮 fú 凉 liáng 酒 jiǔ 满 mǎn 钟 zhōng 。 。
人 rén 胜 shèng 不 bù 讥 jī 吾 wú 拓 tà 落 luò , , 身 shēn 闲 xián 何 hé 恨 hèn 尔 ěr 从 cóng 容 róng 。 。
唤 huàn 回 huí 今 jīn 古 gǔ 风 fēng 骚 sāo 体 tǐ , , 消 xiāo 得 de 乾 qián 坤 kūn 运 yùn 化 huà 功 gōng 。 。
只 zhǐ 是 shì 灵 líng 山 shān 照 zhào 冰 bīng 水 shuǐ , , 莫 mò 教 jiào 忧 yōu 乐 lè 系 xì 穷 qióng 通 tōng 。 。
纳凉濠上。宋代。韩淲。夕阳偏占绿荷风,夏气浮凉酒满钟。 人胜不讥吾拓落,身闲何恨尔从容。 唤回今古风骚体,消得乾坤运化功。 只是灵山照冰水,莫教忧乐系穷通。