次 cì 韵 yùn 耿 gěng 运 yùn 干 gàn - - 韩 hán 淲 biāo
如 rú 君 jūn 便 biàn 合 hé 上 shàng 鹓 yuān 行 xíng , , 却 què 爱 ài 湖 hú 边 biān 梅 méi 蕊 ruǐ 香 xiāng 。 。
尽 jǐn 把 bǎ 珠 zhū 玑 jī 为 wèi 妙 miào 手 shǒu , , 谁 shuí 疑 yí 铁 tiě 石 shí 作 zuō 刚 gāng 肠 cháng 。 。
文 wén 园 yuán 病 bìng 减 jiǎn 初 chū 何 hé 苦 kǔ , , 金 jīn 谷 gǔ 春 chūn 归 guī 有 yǒu 底 dǐ 忙 máng 。 。
我 wǒ 亦 yì 被 bèi 花 huā 恼 nǎo 不 bù 彻 chè , , 又 yòu 因 yīn 鼎 dǐng 脔 luán 得 dé 珍 zhēn 尝 cháng 。 。
次韵耿运干。宋代。韩淲。如君便合上鹓行,却爱湖边梅蕊香。 尽把珠玑为妙手,谁疑铁石作刚肠。 文园病减初何苦,金谷春归有底忙。 我亦被花恼不彻,又因鼎脔得珍尝。