涧 jiàn 上 shàng 蜡 là 梅 méi 香 xiāng 甚 shén - - 韩 hán 淲 biāo
照 zhào 眼 yǎn 花 huā 枝 zhī 是 shì 蜡 là 梅 méi , , 香 xiāng 传 chuán 小 xiǎo 树 shù 为 wèi 谁 shuí 开 kāi 。 。
弄 nòng 阴 yīn 欲 yù 雪 xuě 山 shān 长 cháng 暝 míng , , 破 pò 晓 xiǎo 终 zhōng 风 fēng 水 shuǐ 漫 màn 洄 huí 。 。
鸟 niǎo 语 yǔ 春 chūn 声 shēng 喧 xuān 复 fù 静 jìng , , 鸿 hóng 飞 fēi 寒 hán 影 yǐng 去 qù 还 hái 来 lái 。 。
数 shù 间 jiān 败 bài 屋 wū 浮 fú 桥 qiáo 外 wài , , 何 hé 故 gù 无 wú 吟 yín 不 bù 举 jǔ 杯 bēi 。 。
涧上蜡梅香甚。宋代。韩淲。照眼花枝是蜡梅,香传小树为谁开。 弄阴欲雪山长暝,破晓终风水漫洄。 鸟语春声喧复静,鸿飞寒影去还来。 数间败屋浮桥外,何故无吟不举杯。