清 qīng 桐 tóng - - 韩 hán 淲 biāo
清 qīng 桐 tóng 发 fā 初 chū 叶 yè , , 朝 cháo 景 jǐng 散 sàn 辉 huī 荫 yīn 。 。
幽 yōu 人 rén 独 dú 步 bù 久 jiǔ , , 兴 xìng 寄 jì 颇 pō 自 zì 任 rèn 。 。
薰 xūn 兮 xī 一 yī 以 yǐ 风 fēng , , 山 shān 鸟 niǎo 孰 shú 知 zhī 禁 jìn 。 。
平 píng 流 liú 走 zǒu 乱 luàn 石 shí , , 可 kě 漱 shù 尤 yóu 可 kě 枕 zhěn 。 。
清桐。宋代。韩淲。清桐发初叶,朝景散辉荫。 幽人独步久,兴寄颇自任。 薰兮一以风,山鸟孰知禁。 平流走乱石,可漱尤可枕。