和 hé 净 jìng 字 zì - - 韩 hán 淲 biāo
悠 yōu 悠 yōu 俱 jù 幻 huàn 境 jìng , , 起 qǐ 灭 miè 要 yào 人 rén 认 rèn 。 。
相 xiāng 从 cóng 一 yī 转 zhuǎn 语 yǔ , , 老 lǎo 懒 lǎn 且 qiě 求 qiú 静 jìng 。 。
禽 qín 鸟 niǎo 亦 yì 何 hé 情 qíng , , 草 cǎo 木 mù 有 yǒu 本 běn 性 xìng 。 。
底 dǐ 用 yòng 诗 shī 自 zì 鸣 míng , , 幽 yōu 禅 chán 了 le 真 zhēn 净 jìng 。 。
和净字。宋代。韩淲。悠悠俱幻境,起灭要人认。 相从一转语,老懒且求静。 禽鸟亦何情,草木有本性。 底用诗自鸣,幽禅了真净。