雨 yǔ 后 hòu 骤 zhòu 冷 lěng 凄 qī 然 rán - - 韩 hán 淲 biāo
天 tiān 高 gāo 气 qì 萧 xiāo 瑟 sè , , 薄 báo 薄 bó 寒 hán 中 zhòng 人 rén 。 。
登 dēng 山 shān 兮 xī 临 lín 水 shuǐ , , 贫 pín 士 shì 志 zhì 不 bù 平 píng 。 。
惆 chóu 怅 chàng 徒 tú 自 zì 怜 lián , , 羁 jī 旅 lǚ 谁 shuí 友 yǒu 生 shēng 。 。
申 shēn 旦 dàn 耿 gěng 不 bù 寐 mèi , , 淹 yān 留 liú 可 kě 无 wú 成 chéng 。 。
雨后骤冷凄然。宋代。韩淲。天高气萧瑟,薄薄寒中人。 登山兮临水,贫士志不平。 惆怅徒自怜,羁旅谁友生。 申旦耿不寐,淹留可无成。