次 cì 韵 yùn 阳 yáng 行 xíng 先 xiān 游 yóu 招 zhāo 隐 yǐn - - 苏 sū 颂 sòng
古 gǔ 屋 wū 萧 xiāo 森 sēn 数 shù 十 shí 间 jiān , , 禅 chán 扉 fēi 幽 yōu 寂 jì 叩 kòu 常 cháng 关 guān 。 。
少 shǎo 微 wēi 处 chǔ 士 shì 遗 yí 尘 chén 远 yuǎn , , 灵 líng 鹫 jiù 高 gāo 僧 sēng 得 de 地 dì 闲 xián 。 。
穿 chuān 石 shí 到 dào 池 chí 泉 quán 滴 dī 滴 dī , , 磨 mó 崖 yá 生 shēng 藓 xiǎn 字 zì 斑 bān 斑 bān 。 。
山 shān 林 lín 真 zhēn 趣 qù 谁 shuí 能 néng 辨 biàn , , 乘 chéng 兴 xìng 时 shí 来 lái 兴 xìng 尽 jìn 还 hái 。 。
次韵阳行先游招隐。宋代。苏颂。古屋萧森数十间,禅扉幽寂叩常关。 少微处士遗尘远,灵鹫高僧得地闲。 穿石到池泉滴滴,磨崖生藓字斑斑。 山林真趣谁能辨,乘兴时来兴尽还。