清 qīng 晖 huī 茅 máo 亭 tíng - - 苏 sū 颂 sòng
山 shān 僧 sēng 构 gòu 亭 tíng 山 shān 之 zhī 麓 lù , , 旋 xuán 结 jié 茅 máo 蓬 péng 架 jià 园 yuán 竹 zhú 。 。
千 qiān 年 nián 岩 yán 树 shù 怪 guài 枝 zhī 虬 qiú , , 十 shí 亩 mǔ 龙 lóng 池 chí 春 chūn 水 shuǐ 绿 lǜ 。 。
闲 xián 移 yí 宾 bīn 榻 tà 向 xiàng 松 sōng 轩 xuān , , 一 yī 坐 zuò 清 qīng 风 fēng 香 xiāng 馥 fù 郁 yù 。 。
谁 shuí 为 wèi 漱 shù 石 shí 枕 zhěn 流 liú 人 rén , , 老 lǎo 此 cǐ 优 yōu 游 yóu 避 bì 喧 xuān 俗 sú 。 。
清晖茅亭。宋代。苏颂。山僧构亭山之麓,旋结茅蓬架园竹。 千年岩树怪枝虬,十亩龙池春水绿。 闲移宾榻向松轩,一坐清风香馥郁。 谁为漱石枕流人,老此优游避喧俗。