题 tí 静 jìng 亭 tíng - - 罗 luó 从 cóng 彦 yàn
鼎 dǐng 创 chuàng 新 xīn 亭 tíng 静 jìng 更 gèng 幽 yōu , , 四 sì 时 shí 景 jǐng 象 xiàng 镇 zhèn 长 cháng 留 liú 。 。
端 duān 如 rú 和 hé 气 qì 里 lǐ 谈 tán 笑 xiào , , 恍 huǎng 若 ruò 春 chūn 风 fēng 中 zhōng 泳 yǒng 游 yóu 。 。
排 pái 闼 tà 山 shān 供 gōng 蓝 lán 色 sè 重 zhòng , , 凭 píng 栏 lán 水 shuǐ 拥 yōng 壁 bì 光 guāng 浮 fú 。 。
我 wǒ 来 lái 登 dēng 赏 shǎng 无 wú 穷 qióng 趣 qù , , 好 hǎo 把 bǎ 篇 piān 诗 shī 与 yǔ 唱 chàng 酬 chóu 。 。
题静亭。宋代。罗从彦。鼎创新亭静更幽,四时景象镇长留。 端如和气里谈笑,恍若春风中泳游。 排闼山供蓝色重,凭栏水拥壁光浮。 我来登赏无穷趣,好把篇诗与唱酬。