九 jiǔ 日 rì 言 yán 怀 huái - - 罗 luó 公 gōng 升 shēng
木 mù 落 luò 湖 hú 山 shān 万 wàn 叶 yè 黄 huáng , , 乱 luàn 愁 chóu 深 shēn 处 chù 见 jiàn 重 chóng 阳 yáng 。 。
絺 chī 衣 yī 只 zhǐ 惯 guàn 诗 shī 人 rén 体 tǐ , , 酒 jiǔ 盏 zhǎn 全 quán 乖 guāi 病 bìng 客 kè 肠 cháng 。 。
只 zhī 道 dào 事 shì 随 suí 人 rén 意 yì 改 gǎi , , 如 rú 何 hé 花 huā 作 zuò 旧 jiù 时 shí 香 xiāng 。 。
孤 gū 楼 lóu 不 bù 作 zuò 还 huán 家 jiā 梦 mèng , , 卧 wò 听 tīng 松 sōng 风 fēng 响 xiǎng 夜 yè 长 zhǎng 。 。
九日言 怀。宋代。罗公升。木落湖山万叶黄,乱愁深处见重阳。 絺衣只惯诗人体,酒盏全乖病客肠。 只道事随人意改,如何花作旧时香。 孤楼不作还家梦,卧听松风响夜长。