登 dēng 阁 gé - - 李 lǐ 士 shì 元 yuán
乱 luàn 后 hòu 独 dú 来 lái 登 dēng 大 dà 阁 gé , , 凭 píng 阑 lán 举 jǔ 目 mù 尽 jǐn 伤 shāng 心 xīn 。 。
长 zhǎng 堤 dī 过 guò 雨 yǔ 人 rén 行 xíng 少 shǎo , , 废 fèi 苑 yuàn 经 jīng 秋 qiū 草 cǎo 自 zì 深 shēn 。 。
破 pò 落 luò 侯 hòu 家 jiā 通 tōng 永 yǒng 巷 xiàng , , 萧 xiāo 条 tiáo 宫 gōng 树 shù 接 jiē 疏 shū 林 lín 。 。
总 zǒng 输 shū 释 shì 氏 shì 青 qīng 莲 lián 馆 guǎn , , 依 yī 旧 jiù 重 chóng 重 chóng 布 bù 地 dì 金 jīn 。 。
登阁。唐代。李士元。乱后独来登大阁,凭阑举目尽伤心。 长堤过雨人行少,废苑经秋草自深。 破落侯家通永巷,萧条宫树接疏林。 总输释氏青莲馆,依旧重重布地金。