幸 xìng 华 huá 严 yán 寺 sì - - 李 lǐ 忱 chén
云 yún 散 sàn 晴 qíng 山 shān 几 jǐ 万 wàn 重 zhòng , , 烟 yān 收 shōu 春 chūn 色 sè 更 gèng 冲 chōng 融 róng 。 。
帐 zhàng 殿 diàn 出 chū 空 kōng 登 dēng 碧 bì 汉 hàn , , 遐 xiá 川 chuān 俯 fǔ 望 wàng 色 sè 蓝 lán 笼 lóng 。 。
林 lín 光 guāng 入 rù 户 hù 低 dī 韶 sháo 景 jǐng , , 岭 lǐng 气 qì 通 tōng 宵 xiāo 展 zhǎn 霁 jì 风 fēng 。 。
今 jīn 日 rì 追 zhuī 游 yóu 何 hé 所 suǒ 似 shì , , 莫 mò 惭 cán 汉 hàn 武 wǔ 赏 shǎng 汾 fén 中 zhōng 。 。
幸华严寺。唐代。李忱。云散晴山几万重,烟收春色更冲融。 帐殿出空登碧汉,遐川俯望色蓝笼。 林光入户低韶景,岭气通宵展霁风。 今日追游何所似,莫惭汉武赏汾中。