颂 sòng 古 gǔ 一 yī 百 bǎi 则 zé 其 qí 六 liù 十 shí 四 sì - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
离 lí 念 niàn 见 jiàn 佛 fú , , 破 pò 尘 chén 出 chū 经 jīng 。 。
现 xiàn 成 chéng 家 jiā 法 fǎ , , 谁 shuí 立 lì 门 mén 庭 tíng 。 。
月 yuè 逐 zhú 舟 zhōu 行 xíng 江 jiāng 练 liàn 净 jìng , , 春 chūn 随 suí 草 cǎo 上 shàng 烧 shāo 痕 hén 青 qīng 。 。
拨 bō 不 bù 拨 bō , , 听 tīng 丁 dīng 宁 níng , , 三 sān 径 jìng 就 jiù 荒 huāng 归 guī 便 biàn 得 dé , , 旧 jiù 时 shí 松 sōng 菊 jú 尚 shàng 芳 fāng 馨 xīn 。 。
颂古一百则 其六十四。宋代。释正觉。离念见佛,破尘出经。 现成家法,谁立门庭。 月逐舟行江练净,春随草上烧痕青。 拨不拨,听丁宁,三径就荒归便得,旧时松菊尚芳馨。