偈 jì 颂 sòng 二 èr 百 bǎi 零 líng 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 五 wǔ 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
一 yī 雨 yǔ 一 yī 晴 qíng , , 盖 gài 载 zài 生 shēng 成 chéng 。 。
桃 táo 华 huá 濯 zhuó 锦 jǐn 而 ér 丽 lì , , 杨 yáng 柳 liǔ 弄 nòng 风 fēng 而 ér 轻 qīng 。 。
决 jué 决 jué 野 yě 泉 quán 发 fā 响 xiǎng , , 关 guān 关 guān 林 lín 鸟 niǎo 和 hé 鸣 míng 。 。
历 lì 历 lì 见 jiàn 闻 wén 中 zhōng 得 de 妙 miào , , 更 gèng 嫌 xián 何 hé 处 chǔ 不 bù 分 fēn 明 míng 。 。
偈颂二百零五首 其五十九。宋代。释正觉。一雨一晴,盖载生成。 桃华濯锦而丽,杨柳弄风而轻。 决决野泉发响,关关林鸟和鸣。 历历见闻中得妙,更嫌何处不分明。